Nếu lúc này Thần Chết đứng trước cửa nhà tôi
Và thì thầm rằng đã đến lúc phải đi rồi
Liệu ngài có thể dành ra vài phút
Nhìn tôi gỡ cuộn tơ lòng bối rối?
Tôi hiểu đã đến lúc tôi đi tới vùng đất mới
Cùng ngài bay trên trời, đôi chân tôi chới với
Tôi khẽ thủ thỉ vào tai ngài
Những bí mật tôi vẫn trông ngóng được lắng nghe lời giải.
Rằng Alexander Đại Đế chết như thế nào?
Rằng người ta xây Kim tự tháp ra làm sao?
Rằng khi nao mặt trời phát nổ?
Rằng bao giờ người ngoài hành tinh sẽ xâm chiếm địa cầu?
Và xin ngài hãy gửi tới bố mẹ tôi
Lá thư với vết mực lem nhem tôi cất trong hộc tủ
Kèm theo một nụ cười thân ái:
Con đi chơi, bố mẹ đừng buồn.
Xin ngài hãy giặt cái túi vải bà tôi thêu hoa
Giặt nhẹ thôi nhé, đừng làm bung chỉ
Cái túi tôi mua ở tiệm sách cũ
Với giá năm nghìn bằng một gói bim bim.
Tôi nhờ ngài đến cánh đồng sen ở cuối làng
Ngồi đó đợi khi mùa hè đến
Ngắm nhuỵ vàng bông trắng lá xanh
Rồi kể tôi nghe những con người ngài đã thấy
Những câu chuyện ngài thoáng nghe từ người đi đường.
Nếu lúc này Thần Chết đứng trước cửa nhà tôi
Tôi sẽ tiếc lắm vì mình còn chưa kịp sống
Hơn một năm rồi tôi chưa ăn bún cá
Và phải đến ba năm rồi tôi không uống nước sấu đá của bà.
Này quý ngài Thần Chết
Mang tôi đi, ngài sẽ mang nặng lắm đấy
Túi áo tôi đầy lá và hoa
Mắt tôi đầy nước
Tim tôi đầy nắng của ngày hôm qua
Ôi đầu môi tôi vẫn đầy
Vần thơ của Mikhail Lermontov
Tay tôi đây, ngài xem
Đầy vết chai từ khi tôi bắt đầu cầm bút.
Một nửa Nga bảo: Thuận lẽ tự nhiên, tôi đi cùng ngài
Một nửa Nga bảo: Không thể chấp nhận, mời ngài về cho!
Thôi thì nếu lúc này ngài đứng trước cửa nhà tôi
Xin mời vào, cùng ăn bữa cơm ấm cúng
Và để tôi đọc ngài nghe bài thơ
“Nếu lúc này Thần Chết đứng trước cửa nhà tôi”.
trời đẹp như này mà bro nỡ mang tôi đi
Bài viết thuộc thử thách 30 ngày viết của Writing on the net
#WOTN7
Viết thơ đỉnh zzzz, c k có chuyên môn gì trong việc viết thơ nên I mean "đỉnh"="đọc thấy cuốn" :>>>
Viết thơ hay nha !!